Phát biểu của Tổng thống Vladimir Putin ngày 30 tháng 9 năm 2022. Bản tốc ký toàn văn

Ký kết thỏa thuận tiếp nhận các khu vực DNR, LNR, Zaporozhye và Kherson vào thành phần Nga. Toàn văn bài phát biểu của Tổng thống Vladimir Putin.
Sputnik
Tại Sảnh đường Georgy của Đại điện Kremlin đã diễn ra nghi lễ ký kết các thỏa thuận sáp nhập CHND Donetsk, CHND Lugansk, khu vực Zaporozhye và khu vực Kherson vào LB Nga, hình thành các chủ thể mới của LB Nga.
Tổng thống Vladimir Putin:
Kính thưa các công dân Nga, công dân Cộng hòa Nhân dân Donetsk và Cộng hòa Nhân dân Lugansk, cư dân các vùng Zaporozhye và Kherson, các đại biểu Duma Quốc gia, các Thượng nghị sĩ Liên bang Nga!
Quý vị biết đấy, các cuộc trưng cầu dân ý đã được tổ chức ở CHND Donetsk và CHND Lugansk, các vùng Zaporozhye và Kherson. Đã tổng hợp phiếu bầu, đã được rõ kết quả. Mọi người đã thực hiện lựa chọn của mình, lựa chọn rõ ràng.
Hôm nay, chúng tôi sẽ ký các thỏa thuận tiếp nhận Cộng hòa Nhân dân Donetsk, Cộng hòa Nhân dân Lugansk, Khu vực Zaporozhye và Khu vực Kherson vào thành phần Nga. Tôi tin chắc rằng Quốc hội Liên bang sẽ ủng hộ các đạo luật hợp hiến về việc tiếp nhận và hình thành ở nước Nga bốn khu vực mới, bốn chủ thể mới của Liên bang Nga, bởi đây là ý nguyện của hàng triệu người.
Và tất nhiên đây là quyền của họ, quyền bất khả xâm phạm của họ, được quy nhận trong điều thứ nhất của Hiến chương Liên Hợp Quốc, trực tiếp nói về nguyên tắc quyền bình đẳng và quyền tự quyết của các dân tộc.
Tôi nhắc lại: đây là quyền bất khả xâm phạm của mọi người, dựa trên sự thống nhất lịch sử, nhân danh những gì mà các thế hệ tổ tiên chúng ta đã giành được, những người từ nguồn cội của xứ Nga cổ xưa trong chặng dài nhiều thế kỷ đã tạo dựng và bảo vệ nước Nga. Nơi đây, ở Novorossia, Rumyantsev, Suvorov và Ushakov đã chiến đấu, Ekaterina II và Potemkin đã tạo lập những thành phố mới. Nơi đây, ông cha chúng ta đã trụ vững đến cùng trong thời kỳ Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại.
Chúng ta sẽ luôn tưởng nhớ những anh hùng của «mùa xuân Nga», những người đã không chấp nhận cuộc đảo chính tân phát-xít ở Ukraina năm 2014, tưởng nhớ tất cả những người đã chết vì quyền được nói tiếng mẹ đẻ, vì bảo tồn văn hóa, truyền thống của họ, vì niềm tin, vì quyền sống. Đó là những chiến sĩ của Donbass, những người tử vì đạo của «Khatyn Odessa», các nạn nhân của những cuộc tấn công khủng bố vô nhân tính do chế độ Kiev dàn dựng. Đó là những tình nguyện viên và dân quân, đó là những thường dân hiền lành, trẻ em, phụ nữ, các cụ già, người Nga, người Ukraina, những người thuộc các quốc tịch khác nhau.
Đó là thủ lĩnh nhân dân chân chính của Donetsk Alexandr Zakharchenko, đó là các chỉ huy quân sự Arsen Pavlov và Vladimir Zhoga, Olga Kochura và Alexei Mozgovoi, là công tố viên của CHND Lugansk Sergei Gorenko. Đó là chiến sĩ dù Nurmagomed Gadzhimagomedov và toàn thể những người lính và sĩ quan của chúng ta, những người đã hy sinh dũng cảm trong quá trình chiến dịch quân sự đặc biệt. Họ là những anh hùng. Những anh hùng của nước Nga vĩ đại. Và tôi đề nghị quý vị tôn vinh ký ức về họ bằng Phút Mặc niệm.
(Phút Mặc niệm)
Xin cảm ơn.
Đằng sau lựa chọn của hàng triệu cư dân ở CHND Donetsk và CHND Lugansk, ở các vùng Zaporozhye và Kherson, là vận mệnh chung và lịch sử hàng nghìn năm của chúng ta. Mối liên kết tâm linh thiêng liêng này đã được mọi người truyền lại cho con cháu. Bất chấp mọi thử thách, qua bao năm tháng mọi người vẫn mang theo tình yêu dành cho nước Nga. Và không kẻ nào có thể phá hủy tình cảm này trong chúng ta. Đó là lý do tại sao cả thế hệ cao niên và giới trẻ, những người sinh ra sau thảm kịch Liên Xô tan rã, đều đã bỏ phiếu tán thành sự thống nhất của chúng ta, bỏ phiếu cho tương lai chung của chúng ta.
Năm 1991, ở Belovezhskaya Putsha, không hỏi gì đến nguyện vọng của các công dân bình thường, đại diện của giới tinh hoa đảng lúc bấy giờ đã thông qua quyết định về sự tan rã của Liên bang Xô-viết, và mọi người trong phút chốc đột nhiên bị cắt rời khỏi quê hương. Điều đó thực sự xé nát, chia rẽ cộng đồng dân tộc của chúng ta, trở thành thảm họa quốc gia. Như khi nào đó sau cách mạng, biên giới của các nước Cộng hòa trong Liên bang đã bị phân chia sau hậu trường, thế là, trái với ý chí trực tiếp của đa số người dân trong cuộc trưng cầu dân ý năm 1991, các nhà lãnh đạo cuối cùng của Liên Xô đã phá tan đất nước vĩ đại của chúng ta, chỉ đơn giản là đặt nhân dân trước sự đã rồi.
Tôi cho rằng họ thậm chí còn không hiểu hết những gì họ đang làm và những hậu quả không tránh khỏi mà điều này chắc chắn sẽ dẫn đến. Nhưng điều đó đã không còn quan trọng nữa. Không có Liên Xô, quá khứ không thể quay trở lại. Và cả nước Nga ngày nay cũng không cần điều đó nữa, chúng ta không phấn đấu vì chuyện này. Nhưng không có gì mạnh hơn quyết tâm của hàng triệu con người, bằng văn hóa, đức tin, truyền thống, ngôn ngữ của họ, đều coi mình là một phần của Nga, đất nước mà tổ tiên của họ đã sống trong một quốc gia duy nhất suốt nhiều thế kỷ. Không có gì mạnh hơn quyết tâm trở về với Tổ quốc lịch sử đích thực của những con người này.
Trong tám năm dài, người dân ở Donbass đã phải chịu nạn diệt chủng, pháo kích và phong tỏa, còn ở Kherson và Zaporozhye, bằng cách thức tội phạm, có những kẻ cố khơi dậy và nuôi dưỡng lòng thù hận đối với nước Nga, đối với mọi thứ của Nga. Giờ đây, trong các cuộc trưng cầu dân ý, chế độ Kiev đã đe dọa bằng bạo lực, giết chết các giáo viên trường phổ thông, những phụ nữ làm việc trong các Ủy ban bầu cử, hăm dọa đàn áp hàng triệu người đến tham gia trưng cầu bày tỏ nguyện vọng của họ. Nhưng những người dân không chịu khuất phục của Donbass, Zaporozhye và Kherson đã cất lên tiếng nói của mình.
Tôi muốn chính quyền Kiev và những chủ nhân hiện thực của họ ở phương Tây nghe thấy lời tôi nói, để tất cả họ nhớ rằng: những người sống ở Lugansk và Donetsk, Kherson và Zaporozhye vĩnh viễn là công dân Nga.
Chúng tôi kêu gọi chế độ Kiev ngừng bắn lập tức, chấm dứt ngay tất cả các hoạt động chiến sự, ngừng ngay cuộc chiến mà chính quyền đó đã gây ra ngay từ năm 2014 và trở lại bàn đàm phán. Chúng tôi sẵn sàng đàm phán, như đã nói lên không chỉ một lần. Nhưng chúng tôi sẽ không thảo luận về lựa chọn của những người dân ở Donetsk, Lugansk, Zaporozhye và Kherson, lựa chọn đã được thực hiện, nước Nga sẽ không phản bội lựa chọn đó. Và chính quyền Kiev ngày nay cần có thái độ tôn trọng đối với ý chí tự do này của nhân dân, chứ không thể khác. Chỉ như vậy mới có thể là con đường dẫn đến hòa bình.
Chúng tôi sẽ bảo vệ đất đai của chúng ta bằng mọi lực lượng và phương tiện chúng ta hiện có và sẽ làm tất cả để đảm bảo an toàn cho cuộc sống của người dân nước ta. Đây chính là sứ mệnh giải phóng vĩ đại của dân tộc ta.
Chúng tôi nhất định sẽ xây dựng lại các thành phố và làng mạc bị phá hủy, tái thiết nhà ở, trường học, bệnh viện, nhà hát và bảo tàng, khôi phục và phát triển các doanh nghiệp công nghiệp, các nhà máy, cơ sở hạ tầng, hệ thống an sinh xã hội, đảm bảo trợ cấp hưu trí, hệ thống chăm sóc sức khỏe và giáo dục.
Tất nhiên, chúng tôi sẽ phấn đấu nâng cao trình độ an ninh. Chúng ta sẽ làm việc cùng nhau để công dân ở các khu vực mới cảm nhận được sự ủng hộ của toàn thể nhân dân Nga, của cả nước, của tất cả các nước Cộng hòa, của toàn bộ các lãnh thổ và khu vực trên Tổ quốc thân yêu rộng lớn của chúng ta.
Các bạn, các đồng nghiệp thân mến!
Hôm nay tôi muốn hướng tới những người lính và sĩ quan đang tham gia chiến dịch quân sự đặc biệt, tới những chiến sĩ của Donbass và Novorossia, tới những người, sau sắc lệnh động viên một phần sẽ gia nhập hàng ngũ Lực lượng vũ trang, hoàn thành nghĩa vụ yêu nước của mình, những người theo tiếng gọi của trái tim, chủ động đến Phòng Quân vụ đăng ký và nhập ngũ. Tôi muốn hướng tới các bậc cha mẹ, những người vợ và con cái của họ, để nói rằng dân tộc ta đang chiến đấu vì cái gì, kẻ thù nào đang chống lại chúng ta, kẻ nào đang ném thế giới vào những cuộc chiến tranh và khủng hoảng mới, kiếm lợi cho mình từ thảm kịch đẫm máu này.
Đồng bào của chúng ta, các anh chị em của chúng ta ở Ukraina – phần quê hương ruột thịt trong dân tộc thống nhất của chúng ta - đã tận mắt chứng kiến những gì mà giới cầm quyền của cái gọi là phương Tây đang chuẩn bị cho toàn nhân loại. Trên thực tế, ở đây, họ đơn giản là tháo bỏ mặt nạ, để lộ ra tâm địa thực của mình.
Sau khi Liên Xô tan rã, phương Tây đã quyết định rằng cả thế giới, toàn thể chúng ta, sẽ mãi mãi phải tuân theo sự sai khiến độc tài của nó. Khi đó, vào năm 1991, phương Tây đã trông đợi rằng nước Nga sẽ không thể phục hồi sau cú sốc chấn động như vậy và sẽ tự sụp đổ. Quả thực là điều đó gần như đã xảy ra - chúng ta còn nhớ những năm 90, những năm 90 khủng khiếp, đói, lạnh và vô vọng. Nhưng nước Nga đã kháng cự, đã hồi sinh, đã củng cố mạnh lên, một lần nữa chiếm vị trí xứng đáng trên thế giới.
Trong khi đó suốt thời gian qua phương Tây đã và đang và tiếp tục tìm kiếm cơ hội mới để tấn công chúng ta, hòng làm suy yếu và tiêu diệt nước Nga, điều mà họ luôn mơ ước, chia cắt Nhà nước của chúng ta, xúi giục các dân tộc chống lại nhau rồi diệt vong trong nghèo đói và tuyệt chủng. Họ chỉ đơn giản là bị ám ảnh khôn nguôi bởi thực tế có một đất nước vĩ đại khổng lồ như vậy trên thế giới với lãnh thổ bao la, giàu của cải thiên nhiên và tài nguyên phong phú, với dân tộc không biết và không bao giờ chịu sống theo mệnh lệnh của kẻ khác.
Phương Tây sẵn sàng lấn qua mọi thứ để bảo tồn hệ thống tân thuộc địa cho phép nó ký sinh, mà trên thực tế là cướp bóc thế giới bằng sức mạnh của đồng USD và độc quyền công nghệ, vơ vét cống phẩm thực sự của nhân loại, bòn rút nguồn tài nguyên thịnh vượng cơ bản chưa khai phá bằng thuê mướn kiểu bá chủ. Duy trì tiền thuê này là động cơ then chốt, đích thực và hoàn toàn vị kỷ của họ. Đó là lý do tại sao việc phá huỷ chủ quyền hoàn toàn đáp ứng cho lợi ích của họ. Từ đây mà có sự xâm lược gây hấn với các quốc gia độc lập, với những giá trị truyền thống và nền văn hóa nguyên bản, toan tính phá hoại những quá trình hội nhập và liên kết quốc tế nằm ngoài tầm kiểm soát của họ, khống chế những đồng tiền mới của thế giới và các trung tâm phát triển công nghệ. Điều quan trọng đối với phương Tây là tất cả các nước đều từ bỏ chủ quyền mà đầu hàng tuân phục thiên về lợi ích của Hoa Kỳ.
Giới tinh hoa cầm quyền của một số Nhà nước tự nguyện đồng ý làm việc này, tự nguyện đồng ý trở thành chư hầu; những người khác bị mua chuộc, bị hăm dọa. Và nếu như không thành công, chúng sẽ phá hủy nguyên cả quốc gia, để lại phía sau chúng thảm họa nhân đạo, cảnh nghèo đói, đổ nát, hàng triệu số phận con người bị dày xéo, hủy hoại, vòng vây khủng bố, những vùng thiên tai xã hội, vùng bảo hộ, thuộc địa và nửa thuộc địa. Họ bất chấp tất cả, miễn là thu lợi cho riêng mình.
Tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa rằng chính trong lòng tham ích kỷ, ý định duy trì quyền lực vô hạn của mình, chứa đựng nguyên nhân thực sự dẫn đến cuộc chiến tranh lai hỗn hợp mà «tập thể phương Tây» đang tiến hành chống Nga. Họ không muốn chúng ta tự do, mà muốn thấy chúng ta là thuộc địa. Họ không muốn hợp tác bình đẳng, mà là ăn cướp. Họ muốn thấy chúng ta không phải là cộng đồng tự do, mà là đám đông nô lệ vô hồn.
Đối với họ, mối đe dọa trực tiếp là tư tưởng và triết lý của chúng ta, và do đó chúng tấn công các triết gia của chúng ta. Văn hóa và nghệ thuật của chúng ta đối với họ là mối nguy, vì vậy họ cố gắng cấm đoán. Đà phát triển và thịnh vượng của chúng ta đối với họ cũng là mối đe dọa - sự cạnh tranh ngày càng lớn. Họ nói chung không cần Nga, còn chúng ta cần.
Tôi muốn nhắc rằng, trong quá khứ, yêu sách thống trị thế giới đã không chỉ một lần bị đổ vỡ bởi lòng dũng cảm và sự kiên cường của nhân dân ta. Nước Nga sẽ luôn luôn là nước Nga. Chúng ta cả bây giờ cũng đang tiếp tục bảo vệ các giá trị quý báu và bảo vệ Tổ quốc của chúng ta.
Phương Tây tính rằng không bị trừng phạt, rằng họ có thể tự tung tự tác mọi thứ. Thực tế thì tất cả đã gần như vậy cho đến nay. Các hiệp ước trong lĩnh vực an ninh chiến lược bay vào sọt rác; các thỏa thuận đạt được ở cấp độ chính trị cao nhất bị tuyên bố là hư cấu; những lời hứa chắc chắn không mở rộng NATO sang phía Đông, ngay sau khi các nhà lãnh đạo cũ của chúng ta bị họ mua chuộc liền biến thành trò lừa dối bẩn thỉu; các hiệp ước về phòng thủ chống tên lửa và tên lửa tầm trung và tầm ngắn bị đơn phương phá vỡ dưới những cái cớ phóng đại.
Những gì chúng ta nghe thấy từ mọi phía chỉ là: «Phương Tây đề cao trật tự dựa trên các quy tắc». Quy tắc lấy đâu ra vậy? Có ai đã nhìn thấy những quy tắc này? Ai đã đồng ý? Xin hãy nghe này, đó chỉ đơn thuần là loại bịa đặt vô nghĩa, tuyệt đối lừa dối, tiêu chuẩn kép hai mặt hoặc thậm chí ba mặt! Chỉ đơn giản là dành cho kẻ ngốc.
Nước Nga là cường quốc ngàn năm vĩ đại, là đất nước văn minh, sẽ không sống theo những quy tắc sai lầm, gian lận như vậy.
Chính cái gọi là phương Tây đã chà đạp lên nguyên tắc về tính bất khả xâm phạm của biên giới, và bây giờ họ tự phán bảo ai có quyền tự quyết còn ai không, ai không xứng đáng. Tại sao họ quyết định như vậy, ai cho họ cái quyền đó – thật không hiểu nổi. Họ tự cho mình mà thôi.
Đó là lý do tại sao họ tức giận cuồng dại vì lựa chọn của người dân ở Crưm, ở Sevastopol, ở Donetsk, Lugansk, Zaporozhye và Kherson. Phương Tây không có chút quyền nào về đạo đức để đánh giá, thậm chí không có quyền lập bập nói lắp những từ về tự do dân chủ. Không, và chưa bao giờ như vậy!
Giới tinh hoa phương Tây không chỉ phủ nhận chủ quyền quốc gia và luật pháp quốc tế. Thói bá chủ của họ nổi bật đặc tính rõ rệt của chủ nghĩa toàn trị, chuyên quyền và phân biệt chủng tộc. Họ trắng trợn phân chia thế giới thành các chư hầu, với những nước gọi là văn minh, và theo ý tưởng của bọn phân biệt chủng tộc phương Tây ngày nay, tất cả những nước còn lại phải liệt vào danh sách mông muội và man rợ. Những nhãn hiệu giả dối – «đất nước bị ruồng bỏ» , «chế độ độc tài» - đã sẵn sàng, họ tự tiện áp dán kỳ thị bêu xấu toàn bộ dân tộc và quốc gia, và ở đây chẳng có gì mới mẻ. Không hề có gì mới trong chuyện này: giới tinh hoa phương Tây là những nhà thực dân như đã có, và vẫn luôn như vậy. Họ phân biệt đối xử, phân chia các dân tộc thành hạng «nhất» và hạng «khác».
Chúng ta chưa bao giờ chấp nhận và sẽ không bao giờ chấp nhận chủ nghĩa dân tộc chính trị và chủ nghĩa phân biệt chủng tộc như vậy. Mà nếu không phải là do phân biệt chủng tộc, thì tại sao chứng sợ Nga (Russophobia), hiện đang lan rộng khắp thế giới? Bởi cái gì, nếu không phải là phân biệt chủng tộc, là niềm tin cố hữu của phương Tây cho rằng nền văn minh, văn hóa tân tự do của họ là hình mẫu đương nhiên cho toàn thế giới? «Ai không cùng ta, kẻ đó chống lại ta». Nguyên lý đó của họ thậm chí nghe thật kỳ quặc.
Ngay cả sự ăn năn về tội ác lịch sử của chính họ cũng đang được giới tinh hoa phương Tây gán cho tất cả những người còn lại, đòi hỏi cả công dân đất nước họ và các dân tộc khác phải thú nhận về những gì không hề liên quan, chẳng hạn như thời kỳ xâm chiếm thuộc địa.
Cần nhắc nhở phương Tây rằng họ đã bắt đầu chính sách thuộc địa ngay từ thời Trung cổ, còn sau đó kéo theo nạn buôn bán nô lệ trên toàn cầu, nạn diệt chủng các bộ tộc da đỏ ở Mỹ, nạn cướp bóc Ấn Độ, châu Phi, các cuộc chiến của Anh và Pháp chống Trung Quốc, kết quả là buộc phải mở các hải cảng để buôn bán thuốc phiện. Những gì họ đã làm là nhấn chìm nguyên cả dân tộc vào ma túy, hướng tới mục đích tiêu diệt toàn bộ các nhóm sắc tộc vì đất đai và tài nguyên, tổ chức cuộc săn lùng thực sự đối với con người như săn thú hoang. Điều này trái ngược với chính bản chất tự nhiên của con người, với sự thật, tự do và công lý.
Còn chúng ta - chúng ta tự hào rằng trong thế kỷ 20, chính đất nước ta đã dẫn đầu phong trào chống thực dân, đã mở ra cơ hội phát triển cho nhiều dân tộc trên thế giới nhằm giảm nghèo đói và xoá bỏ bất công, vượt qua nạn đói và bệnh tật.
Tôi nhấn mạnh rằng một trong những nguyên nhân của chứng sợ Nga nhiều thế kỷ, lý giải ác tâm không che đậy của giới tinh hoa phương Tây đối với nước Nga, chính là hàm chứa ở chỗ chúng ta không cho phép kẻ nào cướp bóc mình trong thời kỳ xâm chiếm thuộc địa, chúng ta buộc người châu Âu phải giao thương cùng có lợi. Sở dĩ đạt được như vậy là nhờ thành tựu tạo lập Nhà nước tập quyền hùng mạnh ở Nga, phát triển và củng cố dựa trên những giá trị đạo đức kỳ vĩ của Chính thống giáo, Hồi giáo, Do Thái giáo và Phật giáo, văn hóa Nga và ngôn ngữ Nga cởi mở dành cho tất cả mọi người.
Rõ ràng là đã có nhiều lần phương Tây thực hiện kế hoạch can thiệp vào Nga, họ cố gắng lợi dụng cả thời kỳ loạn lạc đầu thế kỷ 17 và thời kỳ biến động sau năm 1917 – nhưng đều thất bại. Tuy nhiên, phương Tây dù sao cũng đã cố nắm lấy của cải giàu có của Nga hồi cuối thế kỷ 20, khi Nhà nước bị phá hủy. Khi đó, họ gọi chúng ta là bạn bè và đối tác, nhưng trên thực tế hành xử với chúng ta như thuộc địa - hàng nghìn tỷ USD đã bị bòn rút ra khỏi đất nước theo nhiều sơ đồ nham hiểm khác nhau.
Tất cả chúng ta đều nhớ rõ mọi thứ, chúng ta không quên điều gì.
Và trong những ngày này, người dân ở Donetsk và Lugansk, ở Kherson và Zaporozhye đã lên tiếng ủng hộ việc khôi phục sự thống nhất lịch sử của chúng ta. Xin cảm ơn mọi người!
Suốt trong nhiều thế kỷ các nước phương Tây lặp đi lặp lại rằng họ mang tự do và dân chủ đến cho các dân tộc khác. Tất cả hoàn toàn ngược lại: thay vì dân chủ là đàn áp và bóc lột; thay vì tự do là nô dịch và bạo lực. Bởi bản chất của toàn bộ trật tự thế giới đơn cực vốn là phản dân chủ và không tự do, xuyên suốt là gian dối và đạo đức giả.
Hoa Kỳ là nước duy nhất trên thế giới hai lần sử dụng vũ khí hạt nhân, phá hủy các thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản. Nhân đây cần nói luôn, họ đã tạo ra tiền lệ.
Tôi cũng xin nhắc rằng trong thời kỳ Thế chiến II Hoa Kỳ cùng với Anh đã biến Dresden, Hamburg, Cologne và nhiều thành phố khác của nước Đức thành đống đổ nát dù hoàn toàn không có bất kỳ sự cần thiết nào về quân sự. Và họ thực hiện việc đó một cách phô trương, tôi nhắc lại, dù hoàn toàn không cần thiết về quân sự. Mục đích chỉ có một: giống như trường hợp các vụ ném bom hạt nhân ở Nhật Bản, là để hăm dọa đất nước chúng ta và toàn thế giới. Hoa Kỳ đã để lại dấu ấn khủng khiếp trong ký ức của nhân dân hai nước Triều Tiên và Việt Nam với những vụ «ném bom rải thảm» tàn bạo, sử dụng bom napalm và vũ khí hóa học.
Cho đến nay, họ thực sự đang chiếm đóng Đức, Nhật Bản, Hàn Quốc và các nước khác, đồng thời gọi đó là đồng minh bình đẳng một cách hoài nghi. Xin hãy nghe đây! Thật thú vị, đó là kiểu liên minh gì vậy? Cả thế giới đều biết rằng các nhà lãnh đạo của những quốc gia này bị theo dõi, các nhân vật hàng đầu của những quốc gia này bị gắn thiết bị nghe lén, không chỉ trong văn phòng công vụ mà còn cả trong nhà ở dân cư. Thật đáng xấu hổ. Xấu hổ cho cả những kẻ làm điều này và cho những người, giống như nô lệ, cứ im lặng âm thầm nuốt trôi sự thô lỗ bỉ ổi này. Họ gọi những mệnh lệnh và những tiếng la hét thô thiển xúc phạm các chư hầu là tình đoàn kết châu Âu-Đại Tây Dương, còn sáng chế vũ khí sinh học, thí nghiệm trên người sống kể cả ở Ukraina thì mệnh danh là nghiên cứu y học cao quý.
Chính bằng chính sách phá hoại, chiến tranh và cướp bóc, họ đã kích động gia tăng dòng di cư khổng lồ ngày nay. Hàng triệu người phải chịu cảnh thiếu thốn, bị ngược đãi, chết chóc hàng ngàn sinh mạng, gắng gỏi để đến được châu Âu
Bây giờ họ đang xuất khẩu bánh mì từ Ukraina. Ngũ cốc chảy đi đâu dưới cái cớ «đảm bảo an ninh lương thực cho các nước nghèo nhất thế giới»? Đi về đâu? Tất cả đều đưa đến các nước châu Âu đó thôi. Chỉ vẻn vẹn 5% đến các nước nghèo nhất của thế giới. Một lần nữa lại là trò lừa đảo và gian dối trắng trợn.
Trên thực tế, giới tinh hoa Mỹ đang lợi dụng bi kịch của những người này để làm suy yếu các đối thủ cạnh tranh, để tiêu diệt những quốc gia không chịu tuân phục. Chiêu thức này cũng áp dụng cả với châu Âu, áp dụng với tính nguyên bản của Pháp, Ý, Tây Ban Nha và những đất nước khác có lịch sử lâu đời nhiều thế kỷ. Washington đang đòi hỏi ngày càng nhiều biện pháp trừng phạt chống Nga, và phần lớn các chính trị gia châu Âu ngoan ngoãn đồng ý với điều này. Họ hiểu rõ rằng khi thúc đẩy EU từ bỏ hoàn toàn nhiên liệu năng lượng và các nguồn tài nguyên khác của Nga, trên thực tế Hoa Kỳ đang dẫn dắt đến quá trình phi công nghiệp hóa của châu Âu, để chiếm đoạt về tay Mỹ toàn bộ thị trường châu Âu - họ hiểu tất cả, giới tinh hoa châu Âu này hiểu mọi điều, nhưng lại ưa phục vụ cho lợi ích của kẻ khác.
Đây không còn là sự phục vụ nữa, mà là sự phản bội trực tiếp đối với nhân dân nước họ. Nhưng thôi, có Chúa biết, đó là việc của họ. Nhưng đối với người Anglo-Saxon thì các biện pháp trừng phạt vẫn còn là ít, họ đã chuyển sang phá hoại - không thể tin được, nhưng là sự thật – họ đã tổ chức những vụ nổ trên các nhánh của đường ống dẫn khí đốt quốc tế «Dòng chảy phương Bắc», chạy dọc theo đáy biển Baltic, họ thực sự bắt tay vào phá hủy cơ sở hạ tầng năng lượng toàn châu Âu. Tất cả đều rõ, ai được lợi từ điều này. Ai có lợi, thì người đó làm, hiển nhiên.
Mệnh lệnh của Hoa Kỳ xây dựng trên cơ sở vũ lực, theo luật nắm đấm. Cũng có khi mệnh lệnh đó được bao gói đẹp đẽ, cũng có khi không cần bất kỳ che giấu nào, nhưng bản chất vẫn là duy nhất là đạo luật của nắm đấm. Từ đây mà có việc triển khai và duy trì hàng trăm căn cứ quân sự ở mọi nơi trên thế giới, mở rộng NATO, nỗ lực tập hợp những liên minh quân sự mới như kiểu AUKUS và tương tự. Đang ráo riết tiến hành công việc tạo lập liên kết quân sự-chính trị của Washington-Seoul-Tokyo. Tất cả những quốc gia sở hữu hoặc phấn đấu sở hữu chủ quyền chiến lược thực sự và có khả năng thách thức quyền bá chủ của phương Tây đều tự động bị liệt vào danh sách kẻ thù.
Chính trên những nguyên tắc này, xây dựng nên học thuyết quân sự của Hoa Kỳ và NATO, đòi hỏi không gì khác hơn là sự thống lĩnh toàn trị. Giới tinh hoa phương Tây trình bày kế hoạch tân thuộc địa của họ theo cùng một lối đạo đức giả, thậm chí giả vờ yêu chuộng hòa bình, họ nói về sự kiềm chế răn đe nào đó, và từ ngữ xảo quyệt như vậy truyền từ chiến lược này sang chiến lược khác, nhưng trên thực tế, chỉ có nghĩa duy nhất là nhằm làm suy yếu mọi trung tâm phát triển chủ quyền.
Chúng ta đã nghe nói về việc kiềm chế Nga, Trung Quốc, Iran. Tôi cho rằng kế tiếp sẽ là các nước khác của châu Á, Mỹ Latinh, châu Phi, Trung Đông, cũng như các đối tác và đồng minh hiện tại của Hoa Kỳ. Chúng ta biết rằng với bất cứ điều gì họ không thích, họ liền áp đặt biện pháp trừng phạt, chống lại cả các đồng minh – hoặc chống một ngân hàng, hoặc chống ngân hàng khác; chống một công ty, rồi chống tập đoàn khác. Đó là lối thực hành sẽ còn mở rộng. Họ nhắm mục tiêu đến tất cả, trong đó có những láng giềng gần gũi nhất của chúng ta là các nước SNG.
Đồng thời, phương Tây rõ ràng đã từ lâu nhầm mơ tưởng là hiện thực. Chẳng hạn, khi bắt đầu lệnh trừng phạt nhằm chống Nga, họ cho rằng một lần nữa có thể xây dựng cả thế giới theo mệnh lệnh của họ. Nhưng, hóa ra, không phải tất cả đều phấn khích bởi viễn cảnh sáng tươi như vậy, chỉ ngoại trừ những kẻ ưa bạo dâm chính trị và những ai hâm mộ hình thức phi truyền thống trong quan hệ quốc tế. Đa số các quốc gia từ chối, và chọn con đường tỉnh táo tương tác hợp lý với Nga.
Phương Tây rõ ràng không mong đợi thái độ bất tuân như vậy. Đơn giản là họ đã quen thói hành động theo khuôn mẫu, giật lấy mọi thứ một cách trơ tráo, tống tiền đe doạ, mua chuộc và tự thuyết phục rằng những phương pháp này sẽ tác dụng mãi mãi, như thể họ đã tự hoá thạch và mắc kẹt trong quá khứ.
Sự tự mãn như vậy là sản phẩm trực tiếp không chỉ của khái niệm khét tiếng về độc quyền tối ưu của bản thân - mặc dù điều này tất nhiên chỉ đơn giản là đáng ngạc nhiên - mà còn là cơn đói thông tin thực sự ở phương Tây. Họ nhấn chìm sự thật trong đại dương huyền thoại, ảo tưởng và giả tạo, sử dụng cách tuyên truyền cực kỳ hung hãn, nói dối một cách liều lĩnh, giống như Goebbels. Lời nói dối càng khó tin, họ càng tin vào nó nhanh hơn - họ hành động như thế, theo nguyên tắc này.
Nhưng không thể nuôi sống mọi người bằng cách in thật nhiều USD và euro. Không thể nuôi sống mọi người bằng những mẩu giấy đó, và không thể sưởi ấm những ngôi nhà bằng vốn tư bản ảo thổi phồng của các mạng xã hội phương Tây. Tất cả những điều đó là quan trọng, những gì tôi đang nói, nhưng còn có điều không kém phần quan trọng đã nói là không thể dùng tiền giấy nuôi sống bất kỳ ai mà cần lương thực-thực phẩm, và những khoản vốn hóa khuyếch trương cũng sẽ không sưởi ấm được cho ai mà cần có nguồn cung cấp năng lượng thực tiễn.
Vì thế, các chính trị gia ở châu Âu buộc phải thuyết phục đồng bào của họ ăn ít hơn, hạn chế tắm rửa hơn và mặc ấm hơn khi ở trong nhà. Còn những người bắt đầu nêu câu hỏi hợp lý «Tại sao lại như vậy?» thì lập tức bị công bố là kẻ thù, là phần tử cực đoan và cấp tiến. Họ xoay mũi tên sang Nga, nói rằng, đó, Nga là nguồn gốc mọi rắc rối của các vị. Họ lại nói dối.
Tôi muốn đặc biệt nhấn mạnh, nhấn mạnh điều gì? Có mọi cơ sở để tin rằng giới tinh hoa phương Tây không sửa soạn tìm kiếm những cách thức mang tính xây dựng để thoát khỏi khủng hoảng lương thực và năng lượng toàn cầu, vốn phát sinh do lỗi của họ, chính xác là do lỗi của họ, kết quả của nhiều năm chính sách của họ rất lâu trước khi chúng ta khởi động chiến dịch quân sự đặc biệt ở Ukraina, ở Donbass. Họ không định giải quyết các vấn đề bất công và bất bình đẳng. Có lo ngại rằng họ sẵn sàng sử dụng các công thức khác, vốn quen thuộc với họ.
Và ở đây cần nhắc nhở rằng phương Tây đã nổi lên từ những mâu thuẫn xuất hiện hồi đầu thế kỷ 20 thông qua Thế chiến I. Lợi nhuận từ Thế chiến II cho phép Hoa Kỳ cuối cùng cũng khắc phục được hậu quả của cuộc Đại suy thoái và trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới, ràng buộc hành tinh bằng sức mạnh của USD như là loại ngoại tệ dự trữ toàn cầu. Còn cuộc khủng hoảng chín muồi của những năm 80 - mà trong những năm 80 của thế kỷ trước cũng bùng phát khủng hoảng trầm trọng – thì phương Tây phần nhiều đã vượt qua bằng cách chiếm đoạt những di sản và tài nguyên của Liên bang Xô-viết đang tàn lụi và cuối cùng tan rã. Đó là sự thật.
Giờ đây, để thoát khỏi mớ mâu thuẫn kế tiếp, họ cần phải bẻ gẫy Nga và các quốc gia khác vốn đã chọn con đường phát triển có chủ quyền, để bằng mọi giá cướp bóc của cải nhiều hơn nữa và nhờ đó lấp kín những lỗ hổng của họ. Nếu không làm được như vậy, tôi e rằng họ sẽ cố tình đưa hệ thống đến sụp đổ hoàn toàn, đổ lỗi cho tất cả, hoặc xin Chúa tha tội, họ sẽ quyết định sử dụng công thức khét tiếng «chiến tranh xoá sổ mọi thứ».
Nga hiểu rõ trách nhiệm của mình trước cộng đồng thế giới và sẽ làm tất cả những gì có thể để làm nguội những cái đầu nóng như vậy.
Rõ ràng là mô hình tân thuộc địa hiện tại cuối cùng sẽ tiêu vong. Nhưng tôi xin nhắc lại rằng những người chủ thực sự của mô hình đó sẽ còn đeo bám đến cùng. Họ đơn giản là chẳng có gì để đề xuất với thế giới, ngoại trừ việc bảo tồn cái hệ thống trộm cướp và lừa đảo đó.
Về bản chất, họ phỉ báng quyền tự nhiên của hàng tỷ người tức là hầu hết nhân loại về tự do và công lý, quyền tự phân định tương lai của bản thân. Bây giờ nói chung họ đã hoàn toàn chuyển sang phủ nhận triệt mọi chuẩn mực đạo đức luân lý, tín ngưỡng và gia đình.
Nào, chúng ta hãy trả lời một số câu hỏi rất đơn giản. Bây giờ tôi muốn trở lại với những gì đã nói, tôi muốn hướng tới toàn thể công dân của đất nước, không chỉ với những đồng nghiệp đang có mặt trong khán phòng, mà với tất cả các công dân Nga: liệu chúng ta có muốn để ở đây, trên đất nước ta, ở Nga, thay vì cha và mẹ thì lại có «phụ huynh số 1», «số 2», «số 3», như họ đã hoàn toàn điên khùng ở đằng kia? Liệu chúng ta có muốn để những hành vi đồi bại dẫn đến suy thoái và tuyệt chủng lại đem dạy cho trẻ em từ lớp tiểu học của chúng ta hay không? Để họ nhồi vào đầu rằng ngoài nữ và nam dường như còn hiện hữu giới tính khác, và được mời làm phẫu thuật chuyển giới? Liệu chúng ta có muốn tất cả những điều này cho đất nước và các trẻ em của chúng ta không? Đối với chúng ta, tất cả những thứ này là không thể chấp nhận, chúng ta có tương lai khác, của riêng chúng ta.
Tôi nhắc lại, chế độ độc tài của giới tinh hoa phương Tây nhắm tới chống lại tất cả các cộng đồng, kể cả chính các dân tộc của các nước phương Tây. Đây là thách thức với toàn thể. Sự phủ nhận con người hoàn toàn, lật nhào đức tin và những giá trị truyền thống, trấn áp tự do, có những tính năng của thứ «tôn giáo đảo ngược» là chủ nghĩa Satan quỷ dị công nhiên. Trong Bài Thuyết Giảng Trên Núi, tố cáo các tiên tri giả hiệu, Chúa Giêsu Kitô dạy rằng: hãy nhận biết họ qua trái cây của họ. Và những loại trái cây độc hại này đã quá rõ ràng đối với mọi người - không chỉ ở nước ta mà ở tất cả các nước, kể cả với nhiều người ở chính phương Tây.
Thế giới đã bước vào thời kỳ của những biến đổi cách mạng có tính chất nền tảng cơ bản. Đang hình thành những trung tâm phát triển mới, đại diện cho số đông – cho đa số! - cộng đồng thế giới và sẵn sàng không chỉ tuyên bố về lợi ích mà còn bảo vệ số đông này, thấy đa cực là cơ hội củng cố chủ quyền của mình, nghĩa là đạt được tự do đích thực, viễn cảnh lịch sử, quyền độc lập tự chủ sáng tạo, phát triển đặc sắc nguyên bản trong tiến trình hài hòa.
Như tôi đã nói, trên khắp thế giới, bao gồm cả châu Âu và Hoa Kỳ, chúng ta có đông đảo những người cùng chí hướng, và chúng ta cảm nhận được, chúng ta thấy được sự ủng hộ của họ. Trong nội hàm các nước và xã hội khác nhau nhất hiện đã phát triển phong trào mang tính chất giải phóng, chống thực dân chống bá quyền đơn cực. Tính chủ thể này sẽ chỉ phát triển ngày càng mạnh hơn. Chính lực lượng này sẽ phân định thực tế địa chính trị trong tương lai.
Các bạn thân mến!
Hôm nay chúng ta đang đấu tranh cho con đường công bằng và tự do, trước hết là cho chính chúng ta, cho nước Nga, để chế độ độc tài, chủ nghĩa chuyên quyền mãi mãi là quá khứ. Tôi tin là các quốc gia và các dân tộc đều hiểu rằng chính sách dựa trên độc quyền của bất kỳ ai, trên sự đàn áp các nền văn hóa và dân tộc khác, vốn dĩ là tội phạm, và chúng ta phải lật qua trang đáng xấu hổ này. Đã bắt đầu sự sụp đổ không thể đảo ngược của bá quyền phương Tây. Và tôi nhắc lại một lần nữa: sẽ không còn gì giống như trước đây.
Chiến địa tranh đấu mà số phận và lịch sử vẫy gọi chúng ta là chiến trường vì dân tộc ta, vì nước Nga vĩ đại. Vì một nước Nga lịch sử vĩ đại, vì thế hệ mai sau, dành cho con cháu và chắt chút của chúng ta. Chúng ta cần bảo vệ họ khỏi cảnh nô dịch, khỏi những thí nghiệm quái vật nhằm mục đích làm tê liệt tâm trí và què quặt tâm hồn mọi người.
Hôm nay chúng ta đang chiến đấu để không bao giờ có bất kỳ ai nảy ra ý nghĩ rằng nước Nga, dân tộc chúng ta, ngôn ngữ của chúng ta, văn hóa của chúng ta có thể bị chiếm cứ và xóa khỏi lịch sử. Hôm nay chúng ta cần đoàn kết hợp nhất toàn xã hội, và sự gắn kết đó chỉ có thể dựa trên cơ sở chủ quyền, tự do, sáng tạo và công bằng. Giá trị của chúng ta là nhân văn, sự đôn hậu vị tha và lòng trắc ẩn.
Và tôi muốn kết thúc bài phát biểu của mình bằng lời tâm tình của người yêu nước chân chính Ivan Alexandrovich Ilyn: «Nếu tôi coi nước Nga là quê hương, thì có nghĩa là tôi yêu tiếng Nga, tôi chiêm nghiệm và tư duy, tôi hát bằng tiếng Nga và nói rằng tôi tin vào sức mạnh tinh thần của nhân dân Nga. Tinh thần của nước Nga là tinh thần của tôi; số phận của nước Nga là số phận của tôi; nỗi đau của nước Nga là nỗi đau của tôi; sự thăng hoa của nước Nga là niềm vui hạnh phúc của tôi».
Đằng sau những lời này là sự lựa chọn tinh thần kỳ vĩ, mà trong hơn nghìn năm lập quốc của nước Nga đã được nhiều thế hệ tổ tiên chúng ta bồi đắp tiếp nối. Hôm nay chúng ta đang thực hiện lựa chọn này, các công dân của Cộng hòa Nhân dân Donetsk và Cộng hòa Nhân dân Lugansk, cư dân các vùng Zaporozhye và Kherson đã thực hiện lựa chọn này. Mọi người đã lựa chọn ở cùng dân tộc mình, với Tổ quốc mình, sống với vận mệnh của nước Nga, cùng nước Nga giành chiến thắng.
Chính nghĩa thuộc về chúng ta! Nước Nga cùng với chúng ta!
Thảo luận