Tổng thống Putin: Nga đang trên con đường phát triển chiến lược và nhất quán không chệch hướng

© Sputnik / Gavriil Grigorov / Chuyển đến kho ảnhCuộc phỏng vấn của Tổng thống Vladimir Putin với Dmitry Kiselev
Cuộc phỏng vấn của Tổng thống Vladimir Putin với Dmitry Kiselev - Sputnik Việt Nam, 1920, 13.03.2024
Đăng ký
Tổng thống Nga Vladimir Putin trả lời phỏng vấn của nhà báo Dmitry Kiselev, Tổng Giám đốc MIA "Rossiya Segodnya" (Sputnik là thành viên). Ông Putin đã nói rõ về quan hệ của Nga với phương Tây, cũng như về chuyện phải chăng ông tự coi mình là vị quan toà phán quyết tối cao...
Dmitry Kiselev: Thưa Tổng thống Vladimir Vladimirovich, nói một cách hình tượng thì khi trình bày thông điệp, ông đã rút ra từ ống tay áo của mình từ nghìn tỷ này đến nghìn tỷ khác. Và bằng cách đó, Tổng thống đề xuất kế hoạch phát triển một đất nước hoàn toàn đáng ngạc nhiên: đó sẽ là một nước Nga khác, với cơ sở hạ tầng khác, hệ thống xã hội khác – đơn giản là đất nước của ước mơ.
Vladimir Putin: Tất cả những điều này được tạo nên từ quá trình làm việc cần mẫn của cộng đồng chuyên gia, của các chuyên viên Chính phủ và cơ quan quản lý. Mọi thứ hoàn toàn phù hợp với các quy tắc ngân sách và thực sự mang tính chất khá bảo thủ. Bởi một số chuyên gia cho rằng nên và sẽ có nhiều thu nhập hơn, mà như vậy đồng nghĩa với việc cần phải vạch kế hoạch chi tiêu lớn hơn, bởi điều đó cần phản ánh trực tiếp về triển vọng phát triển kinh tế. Nói chung là đúng. Nhưng ngay từ năm 2018, chúng ta cũng đã có kế hoạch phân bổ thêm 8 nghìn tỷ dành cho phát triển kinh tế và lĩnh vực xã hội, rồi sau đó đã tăng các chi phí này. Tôi nghĩ rằng hoàn toàn chắc là nếu mọi thứ trong các lĩnh vực này diễn ra như các chuyên gia lạc quan đang nói mà tôi đề cập, thì chúng ta có thể, cần phải và sẽ gia tăng những chi phí này theo nhiều hướng khác nhau.
Nền kinh tế của chúng ta đang phát triển, đó là sự thật. Hơn nữa, là sự thật không chỉ riêng chúng ta, mà cả các tổ chức kinh tế-tài chính quốc tế cũng đều công nhận. Xét về sức mua tương đương, chúng ta thực sự đã vượt qua Cộng hòa Liên bang Đức và chiếm chỗ của nước này, là vị trí của nền kinh tế lớn thứ năm trên thế giới. Nền kinh tế Đức đã suy giảm, theo tôi nhớ, là 0,3 % trong năm qua. Còn chúng ta đã tăng trưởng 3,6%. Nhật Bản tăng trưởng với tỷ lệ % không lớn.
Nếu mọi thứ phát triển với nhịp độ như hiện nay thì chúng ta có mọi cơ may để thế chỗ Nhật Bản và trở thành nền kinh tế lớn thứ tư của thế giới. Hơn nữa là trong triển vọng ngắn hạn, trong tương lai gần. Tuy nhiên, ở đây cần nói một cách trung thực và khách quan là có sự khác biệt giữa chất lượng nền kinh tế của chúng ta. Xét về sức mua tương đương, tức là về mặt khối lượng, quả thực chúng ta hiện đứng thứ năm và có mọi cơ hội để chiếm lấy vị trí của Nhật Bản. Nhưng cấu trúc kinh tế của những nước này tất nhiên có khác biệt thuận lợi với kinh tế nước ta. Chúng ta vẫn còn rất nhiều việc phải làm để đảm bảo rằng không chỉ về sức mua tương đương mà còn về bình quân đầu người chúng ta cũng có vị thế xứng đáng. Đó là yêu cầu thứ nhất. Và thứ hai, để bản thân cấu trúc phải thay đổi để trở nên hiệu quả hơn, hiện đại hơn, đổi mới sáng tạo hơn nhiều. Đây cũng là những gì chúng tôi sẽ tập trung làm việc.
Dmitry Kiselev: Nhân tiện, Tổng thống đang nói về cấu trúc, về sự cần thiết phải thay đổi cơ cấu trong nền kinh tế của chúng ta. Nhưng đây cũng chính là những gì đã được đưa vào thông điệp của Tổng thống và là cách đặt ra nhiệm vụ: để các ngành ứng nghiệm đổi mới sáng tạo phát triển nhanh hơn mức trung bình của nền kinh tế.
Vladimir Putin: Đúng, tất nhiên rồi. Tôi đã nói điều này: cấu trúc là mục tiêu chúng ta phải làm việc. Và rất nhiều thứ phụ thuộc vào đây, tương lai nền kinh tế của chúng ta phụ thuộc vào điều này. Tương lai của nguồn dự trữ lao động, của hiệu quả và năng suất lao động. Một trong những nhiệm vụ chính hiện nay là nâng cao năng suất lao động, bởi trong điều kiện thiếu hụt nhân lực lao động và dự trữ sức lao động, chúng ta chỉ có một con đường duy nhất để phát triển hiệu quả là tăng năng suất lao động. Về phần mình, như vậy có nghĩa là chúng ta cần tăng cường ứng nghiệm đổi mới sáng tạo ban đầu của nền kinh tế.
Nói ví dụ, gia tăng mật độ robot hóa, tự động hoá. Theo tôi biết, hiện nay chúng ta có 10 robot trên 10.000 công nhân. Cần phải có tối thiểu 1.000 robot trên 10.000 công nhân. Theo tôi hiểu, như là cách bố trí công việc ở Nhật Bản. Và để mọi người có thể làm việc với công nghệ mới như vậy, không chỉ sử dụng kỹ thuật robot mà còn cả các phương tiện sản xuất hiện đại khác, cần phải được chuẩn bị. Nảy sinh vấn đề khác: là đào tạo nhân sự. Dành cho mục tiêu này, chúng tôi vạch rõ toàn bộ định hướng, trong đó có đào tạo về kỹ thuật.
Dmitry Kiselev: Nhưng thói xảo quyệt của phương Tây không giới hạn bằng những biện pháp trừng phạt. Xin trích dẫn trực tiếp từ thông điệp của Tổng thống: “Phương Tây đang cố gắng lôi kéo chúng ta vào cuộc chạy đua vũ trang mới nhằm làm chúng ta suy kiệt và lặp lại chiêu thức mà họ đã làm được với Liên Xô vào những năm 1980 ”. Dự trữ bền vững mà chúng ta có ở đây lớn đến mức nào trong điều kiện thực tế là chạy đua vũ trang?
Vladimir Putin: Ở đây, cần đảm bảo để với mỗi đồng rúp chi ra đầu tư vào ngành công nghiệp quốc phòng, chúng ta sẽ nhận được sự đền đáp hoàn vốn tối đa. Quả thực, trong thời kỳ Xô-viết, không ai tính đến những khoản chi phí này; đáng tiếc là ở nước ta không ai theo đuổi tính hiệu quả. Chi tiêu quốc phòng chiếm khoảng 13% GDP của đất nước Liên Xô. Tôi sẽ không dựa theo số liệu thống kê của chúng ta, mà dựa theo dữ liệu của Viện Nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm, năm ngoái chi tiêu quốc phòng của chúng ta là 4% còn trong năm nay - 6,8%. Tức là chúng ta đã tăng 2,8%. Về nguyên tắc, đây là mức tăng đáng chú ý nhưng hoàn toàn không nghiêm trọng. Đúng, ở Liên Xô là 13%, còn chúng ta hiện nay là 6,8%.
Phải nói rằng chi tiêu quốc phòng thúc đẩy nền kinh tế tăng tốc, làm cho nó trở nên năng động hơn, nhưng ở đây tất nhiên cũng có giới hạn, chúng tôi hiểu điều đó. Ngành công nghiệp quốc phòng hiện đại của chúng ta rất tốt vì không chỉ ảnh hưởng gián tiếp đến các ngành công nghiệp dân dụng và sản xuất mà bản thân nó còn sử dụng những đổi mới cần thiết cho quốc phòng, sử dụng những đổi mới ứng nghiệm này để sản xuất ra các sản phẩm dân dụng. Đây là điều cực kỳ quan trọng. Nhưng, trước hết, tất nhiên chi phí của chúng ta không thể so sánh được với tốn phí ở Hoa Kỳ, là 800...
Dmitry Kiselev: Vâng, đã gần 900 tỷ USD.
Vladimir Putin: Gần 900, à thì 860 - 870 tỷ, đúng rồi, con số này hoàn toàn không thể so sánh được với chi phí của chúng ta.
Dmitry Kiselev: Tôi cho rằng có vẻ như ở đó họ đang xẻ bớt, bởi họ không tính đến siêu thanh, không có gì, vậy là...
Vladimir Putin: Bây giờ tôi sẽ giải thích chuyện gì đang xảy ra. Việc là ở chỗ họ tốn rất nhiều tiền cho việc bảo trì, không chỉ cho tiền công mà cho cả việc bảo trì các căn cứ trên khắp thế giới. Mà ở đó tất cả giống như rơi vào hố đen vô tận không đáy, không thể tính đếm được gì. Chính đó là phần cắt xẻ cơ bản. Mặc dù trong việc sản xuất các phương tiện chiến đấu, trang thiết bị quân sự và vũ khí nói chung, những khoản tiền chi ra rất khó tính toán.
Chẳng hạn nếu tính xem phải trả ra bao nhiêu tiền, ví dụ cho hệ thống phòng thủ tên lửa nổi tiếng, và là một trong những thành tố căn bản để vượt qua hệ thống phòng thủ tên lửa của phía chúng ta - là tên lửa «Avangard», theo kế hoạch phải sản xuất cả khối trang bị có tầm bắn xuyên lục địa. Đơn giản là những giá trị không thể so sánh được. Còn trên thực tế, chúng ta đã vô hiệu hóa mọi thứ họ làm, phá tan mọi thứ họ đầu tư vào hệ thống phòng thủ tên lửa này. Đó là cách hành động cần thiết, nhưng tất nhiên, không nghi ngờ gì nữa, bản thân nền kinh tế của lực lượng vũ trang chúng ta hiện nay cần phải đáp ứng những yêu cầu này.
Dmitry Kiselev: Người Nga có lẽ là dân tộc chia ra nhiều nhất trên thế giới. Tổng thống đã trò chuyện với các thủ lĩnh của Nga, một trong những người đối thoại kể rằng «ở vùng Zaporozhye, chúng tôi phát hiện ra rằng dân ở đó cũng là người Nga y như chúng ta». Có ấn tượng rằng câu nói đó vang lên như nhận thức mới mặc khải nào đó. Nói chung quả thực là như vậy. Chúng ta bây giờ đang mở ra những khu vực mới và Odessa, một thành phố Nga, có lẽ cũng mang nhiều hy vọng theo hướng này.
Vladimir Putin: Tất nhiên, mật độ dân số ở những vùng này luôn khá cao - khí hậu tuyệt hảo. Còn về Donbass, thì đó là khu vực phát triển công nghiệp. Liên Xô đã đầu tư bao nhiêu vào khu vực này, vào ngành khai thác than, công nghiệp luyện kim, mọi thứ ở đó đều ở tầm cao. Đúng, tất nhiên, cần phải đầu tư vào đó để mọi thứ đều hiện đại - sản xuất, điều kiện sống, điều kiện làm việc của người dân được xây dựng hoàn toàn theo cách khác, không như cách đây vài thập niên về trước.
Còn về Novorossiya, đây là khu vực với nền nông nghiệp phát triển rõ rệt. Ở đây, chúng tôi sẽ làm tất cả để hỗ trợ cả những lĩnh vực hoạt động truyền thống và những lĩnh vực hoạt động mới, hài hoà một cách hữu cơ với khu vực này cũng như với nguyện vọng phát triển chung của cư dân. Mà ở đó, như bạn biết đấy, mọi người rất tài năng. Hơn nữa, như tôi đã nói, từ đó ngay cả thuế cũng được chuyển vào ngân sách Liên bang.
Đúng vậy, trong giai đoạn này họ cần được giúp đỡ, cần hỗ trợ, đưa lên cấp độ toàn cộng đồng xã hội, lên cấp độ toàn Liên bang Nga. Nhưng họ sẽ kiếm được tiền và kiếm rất nhanh.
Dmitry Kiselev: Về mặt lịch sử, hoàn toàn rõ ràng là các chế độ Quốc xã không tự giải thể mà biến mất do kết quả thất bại quân sự, như trường hợp đã diễn ra ở Đức, Ý và Nhật Bản. Kết cục tương tự rõ ràng sẽ xảy ra với chế độ Bandera dân tộc chủ nghĩa. Và quân ta bây giờ đang tiến lên trên khắp chiến tuyến, xét theo các thông cáo chiến sự từ Bộ Quốc phòng và tin bài do các phóng viên chiến trường của chúng tôi gửi về. Tuy nhiên, liệu có tìm ra được cách thức chiến đấu nào, để khi tấn công thì tổn thất của chúng ta ít hơn khi phòng thủ? Có nghĩa phòng thủ là nhiệm vụ khá không tầm thường đối với nghệ thuật chiến tranh nhưng luôn kiềm chế tiến công, cách gìn giữ này là hoàn toàn chính đáng trong quan hệ với các chiến sĩ anh hùng của chúng ta. Nhưng vẫn có câu hỏi đặt ra: làm thế nào để tiến lên với tổn thất tối thiểu?
Vladimir Putin: Câu hỏi dễ hiểu và công bằng, nhưng câu trả lời cũng đơn giản thôi. Cần tăng cường các phương tiện sát thương. Số lượng và công suất của phương tiện để đánh bại. Tăng hiệu quả sử dụng lực lượng và phương tiện. Hàng không chiến thuật và quân đội, thậm chí cả hàng không chiến lược. Tất nhiên, ý tôi là ở những thành phần có thể chấp nhận được đối với cuộc xung đột vũ trang kiểu này. Đó là những loại vũ khí sát thương trên bộ, kể cả vũ khí với độ chính xác cao, pháo binh và lực lượng thiết giáp. Nói không hề cường điệu là sự phát triển của chúng ta đang nhảy vọt như mang hài bảy dặm.
Dmitry Kiselev: Thưa ông Vladimir Vladimirovich, người Mỹ dường như đang nói về đàm phán, về ổn định chiến lược, nhưng đồng thời họ cũng tuyên bố cần phải giáng đòn thất bại chiến lược với Nga. Quan điểm của Nga là chúng ta luôn cởi mở dành cho đàm phán. Nhưng trong lúc đó, thời kỳ của những cử chỉ thân thiện đã kết thúc rồi. Vậy là sẽ không có đàm phán hay sao?
Vladimir Putin: Chúng ta chưa bao giờ từ chối đàm phán.
Dmitry Kiselev: Không cử chỉ thân thiện, không nhân nhượng, khi đó thì sao?
Vladimir Putin: Tôi sẽ cố gắng giải thích. Khi chúng tôi đàm phán ở Thổ Nhĩ Kỳ, ở Istanbul, tôi đã nói về điều này nhiều lần. Cần lặp lại một lần nữa, tôi sẽ làm điều đó. Hơn thế nữa, chúng tôi cùng với các nhà đàm phán từ phía bên kia đã soạn thảo cả một tập tài liệu dày, thực chất là một thỏa thuận, là dự thảo thỏa thuận. Và có đoạn trích trong thỏa thuận này, được Trưởng đoàn đàm phán phía Ukraina là ngài David Arakhamia ký tắt. Ông ấy đã ký tắt, có chữ ký của ông ấy. Chúng tôi có tài liệu này giữ trong Văn phòng. Nhưng sau đó đã rõ, như chính ông Arakhamia công khai nói với thế giới, cũng tại một cuộc gặp với các nhà báo, thậm chí với cả những người nước ngoài, rằng ngài Johnson cựu Thủ tướng Anh đã đến và thuyết phục họ không ký kết dứt khoát và kèm theo là thực hiện thỏa thuận này. Rồi đã nảy sinh đề tài mà bạn vừa nhắc tới, là cần giáng đòn đánh bại Nga trên chiến trường.
Liệu chúng ta đã sẵn sàng đàm phán hay chưa? Đúng, đã sẵn sàng, nhưng chỉ sẵn sàng cho những cuộc đàm phán không dựa trên cơ sở ý muốn nào đó sau khi sử dụng thuốc hướng thần, mà dựa trên cơ sở thực tế đã hình thành trên Trái đất, như người ta nói trong những trường hợp này. Đó là yêu cầu thứ nhất.
Thứ hai, người ta đã hứa hẹn với chúng ta nhiều lần, còn gì mà họ không hứa chứ, hứa không mở rộng NATO sang phía Đông – rồi sau đó chúng ta thấy họ ở ngay biên giới của ta.
Họ hứa, nếu không đi sâu vào lịch sử, rằng sẽ giải quyết xung đột nội bộ ở Ukraina bằng biện pháp chính trị, hòa bình. Như chúng ta còn nhớ, ba Ngoại trưởng của Ba Lan, Đức và Pháp đã đến Kiev. Họ hứa sẽ là người bảo lãnh cho những thỏa thuận này. Một ngày sau thì xảy ra đảo chính.
Họ hứa thực hiện các thỏa thuận Minsk, liền sau đó công khai tuyên bố rằng họ không có ý định tuân thủ những lời hứa này mà chỉ tạm dừng vũ trang cho chế độ Bandera dân tộc chủ nghĩa ở Ukraina. Người ta đã hứa với chúng ta rất nhiều điều, vì vậy chỉ một lời hứa thôi thì chưa đủ. Bây giờ tiến hành đàm phán chỉ vì họ sắp cạn hết đạn dược – như vậy thật là nực cười từ phía chúng ta.
Tuy nhiên, chúng ta sẵn sàng đi tới đối thoại nghiêm túc và chúng tôi muốn giải quyết mọi cuộc xung đột, hơn nữa là cuộc xung đột này, bằng các phương tiện hòa bình.
Dmitry Kiselev: Thưa ông Vladimir Vladimirovich, có vẻ như chúng ta trông quá thanh cao. Hẳn sẽ không có chuyện họ lừa dối được chúng ta thêm lần nữa. Còn chúng ta sẽ tự an ủi mình rằng, chúng ta thành thật, họ đã lừa dối ta, rằng số phận định sẵn chúng ta cuối cùng vẫn là mãi là kẻ ngốc. Thế nhưng kể từ khi người Mỹ tự đúc và gắn huy chương cho mình vào những năm 90 vì chiến thắng trong Chiến tranh Lạnh, tất cả các thập kỷ này đều là những thập kỷ của sự dối trá lớn. Làm sao có thể hy vọng rằng họ sẽ đi tới và cuối cùng ký kết với chúng ta một thỏa thuận trung thực, cam kết mà họ sẽ thực hiện và thậm chí với những đảm bảo dành cho chúng ta. Làm thế nào để xử sự với họ nói chung? Chẳng lẽ ông thực sự tin rằng điều này là có thể?
Vladimir Putin: Thật không muốn nói điều này, nhưng tôi không tin ai cả. Nhưng chúng ta cần sự đảm bảo. Và đảm bảo phải được viết rõ, phải là những đảm bảo phù hợp với chúng ta, mà chúng ta sẽ tin tưởng. Đây là về những gì đang nói. Còn bây giờ có lẽ còn quá sớm để công khai nói về điều có thể diễn ra. Nhưng chắc chắn là chúng ta sẽ không tin vào những lời hứa suông nữa.
Dmitry Kiselev: Thế chuyện gì đã xảy ra với Macron vậy? Có phải anh ta đã hoàn toàn mất trí rồi chăng? Anh ta sửa soạn gửi quân Pháp tới đánh nhau với quân ta, trông cứ như chú gà trống Gaulois xù lông hiếu đấu, khiến chính người châu Âu cũng hoảng vía. Cần phản ứng ra sao với chuyện này?
Vladimir Putin: Vấn đề là ở chỗ quân nhân các nước phương Tây đã có mặt ở Ukraina từ lâu rồi, họ ở đó ngay từ trước cuộc đảo chính, còn sau đảo chính, số lượng binh sĩ phương Tây đã tăng gấp nhiều lần. Bây giờ họ hiện diện cả trực tiếp, dưới dạng cố vấn, hiện diện cả dưới dạng lính đánh thuê nước ngoài và đang hứng chịu tổn thất. Nhưng nếu chuyện nói về lực lượng quân sự viễn chinh chính thức của nước ngoài, thì tôi tin chắc rằng điều đó cũng sẽ không làm thay đổi tình hình trên chiến trường. Đó là điểm quan trọng nhất. Cũng như việc bơm vũ khí vẫn không thay đổi được gì.
Thứ hai, điều này có thể dẫn đến những hệ quả địa chính trị nghiêm trọng. Bởi chẳng hạn, nếu quân đội Ba Lan tiến vào lãnh thổ Ukraina để đóng chặt biên giới Ukraina-Belarus, hoặc ở một số điểm nào khác để giải cứu lực lượng quân đội Ukraina và tham gia hoạt động chiến sự trên tuyến giáp ranh, thì tôi nghĩ quân Ba Lan sẽ không bao giờ rời khỏi đó nữa. Theo tôi sẽ như vậy. Bởi vì họ muốn lấy về... họ ngủ và nhìn thế sự, họ muốn lấy lại những vùng đất mà họ coi là của họ về mặt lịch sử nhưng đã bị người cha của các dân tộc là Iosif Vissarionovich Stalin tước đi và chuyển giao cho Ukraina ư? Tất nhiên là họ muốn lấy lại đất. Và một khi các đơn vị chính quy của Ba Lan tiến vào đó, ắt là khó mong họ rời đi. Rồi sau đó, có thể các nước khác từng mất một phần lãnh thổ do kết quả Thế chiến II cũng sẽ theo gương Ba Lan. Và tôi nghĩ rằng, thậm chí dưới góc độ quan điểm duy trì quy chế Nhà nước ở dạng hiện đại, hiển nhiên sẽ phát sinh hậu quả địa chính trị đối với Ukraina trong tất cả màu sắc và đủ dạng ở mức cao.
Dmitry Kiselev: Trở lại nói về Emmanuel Macron, phải chăng anh ta quyết định trả thù Nga bằng cách này vì đã bị chúng ta vượt mặt ở Châu Phi, nơi mà lẽ ra chúng ta phải đứng im sợ hãi? Có lẽ anh ta không ngờ rằng chúng ta sẽ chủ động tích cực như vậy?
Vladimir Putin: Đúng, tôi nghĩ có sự oán giận nào đó. Nhưng khi duy trì liên lạc trực tiếp với anh ấy, chúng tôi đã nói chuyện khá cởi mở về đề tài này. Chúng ta đâu có luồn vào châu Phi và đẩy Pháp ra khỏi. Nhưng vấn đề ở chỗ khác. Đó là nhóm "Wagner" khét tiếng. Đầu tiên nhóm này thực hiện loạt dự án kinh tế ở Syria, sau đó chuyển đến những nước khác của châu Phi. Bộ Quốc phòng đã hỗ trợ họ, nhưng chỉ xuất phát từ chỗ đó là một nhóm Nga, không hơn.
Chúng ta chẳng hề đẩy ai ra ngoài. Đơn giản là lãnh đạo một số nước châu Phi đã thoả thuận với các nhà điều hành kinh tế Nga, muốn hợp tác với họ chứ không muốn làm việc với người Pháp dưới bất kỳ hình thức nào. Đó thậm chí không phải là sáng kiến ​​của chúng tôi mà là sáng kiến ​​từ phía những người bạn châu Phi của chúng ta. Chẳng rõ tại sao lại oán giận chúng ta trong tương quan này. Nếu một quốc gia độc lập muốn phát triển quan hệ với đối tác từ các nước khác, trong đó có Nga, muốn phát triển quan hệ với Nga... Chúng ta không hề động đến họ, không hề động chạm đến những nhà cựu thực dân Pháp ở các nước này. Đúng, tôi nói điều này thậm chí không chút mỉa mai, bởi ở nhiều nước mà trong lịch sử Pháp từng là «mẫu quốc» thì nay họ hoàn toàn không muốn dính dáng với Paris.
Chúng ta chẳng liên quan gì ở đây. Vì vậy, có lẽ sẽ thuận tiện hơn khi oán giận ai đó mà không nhìn nhận vấn đề của chính mình. Có lẽ phản ứng gay gắt khá bột phát từ phía Tổng thống Pháp cũng có phần gắn với những gì đang diễn ra ở một số quốc gia châu Phi. Mặc dù tôi biết các nước châu Phi khác khá thản nhiên về sự hiện diện của Pháp và nói rằng vâng, chúng tôi rất hài lòng, chúng tôi sẵn sàng làm việc với họ, nhưng ở một số nước lại không muốn, và chúng ta chẳng liên quan gì, chúng ta không kích động, không xúi giục ai chống lại Pháp. Chúng tôi không hề đặt ra cho mình nhiệm vụ như vậy.
Thành thật mà nói, ở đó chúng ta không có những nhiệm vụ quốc gia, không đặt ra nhiệm vụ cấp Nhà nước Nga. Chúng ta chỉ đơn giản kết bạn với họ, vậy thôi. Họ muốn phát triển quan hệ với chúng ta. Thì vì Chúa, ta cũng bước tới gặp họ. Đâu có gì đáng oán giận ở đây cơ chứ.
Dmitry Kiselev: Bây giờ ở Pháp người ta nói rằng trong quan hệ với Nga không còn «lằn ranh đỏ» nào, không có gì là không thể và tất cả đều là có thể. Và nói chung, họ muốn nói chuyện với chúng ta bằng cách nào đó trên cơ sở cân bằng quyền lực, và còn gì mà chúng ta không nghe thấy từ Pháp, từ phương Tây, và từ Litva. Nhìn chung là kiểu một dàn đồng ca lặp đi lặp lại cái điệp khúc không hài hòa mà thù địch. Có lẽ cả chúng ta cũng nên đi tới giải pháp phi tiêu chuẩn và đến thời điểm nào đó, sẽ mời và yêu cầu sự trợ giúp từ quân đội 2 triệu binh sĩ của Triều Tiên chẳng hạn, đổi lấy chiếc ô hạt nhân của chúng ta che chở trên một nửa bán đảo Triều Tiên. Tại sao lại không, phải không ạ?
Vladimir Putin: Thứ nhất, CHDCND Triều Tiên có chiếc ô hạt nhân riêng của mình. Họ không yêu cầu chúng ta bất cứ điều gì. Đó là điểm đầu tiên. Thứ hai, về nguyên tắc, như chúng ta thấy hiện nay, theo kết quả của những gì đang diễn ra trên chiến trường, chúng ta tự đảm đương được những nhiệm vụ mà chúng ta đặt ra cho mình. Về phần những quốc gia nói rằng họ không có «lằn ranh đỏ» trong quan hệ với Nga, thì họ cần hiểu rằng như vậy Nga cũng sẽ không có «lằn ranh đỏ» nào nữa trong quan hệ với những quốc gia này.
Còn về các quốc gia nhỏ ở châu Âu thì sao ư? Trước hết, chúng ta đối xử với tất cả một cách tôn trọng, dù sao chăng nữa. Còn thứ hai, khi những quốc gia nhỏ bé này hô hào thi hành chính sách cứng rắn trong quan hệ với Nga và thực hiện những biện pháp cực đoan nào đó, kể cả gửi binh sĩ và v.v., thì vẫn là chuyện của những quốc gia đó, họ hiểu điều này, không cảm thấy mình phải gánh chịu hậu quả khủng hoảng do những tuyên bố khiêu khích mà họ đưa ra. Còn những ai có thể cảm nhận điều đó thì sẽ biết cư xử kiềm chế hơn nhiều. Và như vậy là đúng.
Dmitry Kiselev: Thế còn tất cả những điệu luân vũ này của Đức, với tên lửa Taurus mà Thủ tướng Đức Olaf Scholz nói sẽ không cung cấp cho Kiev. Có những thế lực nhất quyết đòi chuyển giao Taurus cho Ukraina. Người Anh khởi xướng sáng kiến​​​, hãy đưa quá cảnh sang Anh, chúng tôi sẵn sàng gửi đi. Mục tiêu là Cầu Crưm. Như chúng tôi nghe nói, các tướng lĩnh Đức đã lên kế hoạch cho chiến dịch ở đó, giáng đòn không chỉ riêng vào Cầu Crưm mà còn cả các căn cứ quân sự, như họ nói, nằm sâu trong lãnh thổ Nga. Ai đó thậm chí tuyên bố rằng những tên lửa này có thể bắn trúng Điện Kremlin. Nói chung họ không quá chìm đắm trong những mộng tưởng như vậy phải không ạ?
Vladimir Putin: Họ đang ảo tưởng, trước hết là tự dối mình khuyến khích bản thân. Thứ hai, họ đang cố hăm dọa chúng ta. Về phần Đức, hiện hữu những vấn đề mang tính chất hiến pháp. Họ nói đúng: «Nếu những tên lửa Taurus kia rơi xuống phía Cầu Crưm, nơi mà thậm chí theo quan niệm của họ cũng hiển nhiên là lãnh thổ Nga, thì sẽ là vi phạm hiến pháp CHLB Đức». Vấn đề là phe đối lập ở Đức hành xử còn quyết liệt hơn. Ta sẽ chờ xem họ thoả thuận đến đâu, chúng tôi đang chăm chú theo dõi việc này.
Ở Ukraina đang sử dụng các tên lửa của Anh và Mỹ. Cũng chẳng làm thay đổi được tình hình trên chiến trường. Đúng, tất nhiên là những tên lửa nọ có gây thiệt hại cho quân ta. Đó là chuyện rõ ràng. Nhưng về bản chất, không làm thay đổi cục diện hoạt động chiến sự và những hậu quả tất yếu xảy ra với phía đối phương. Bây giờ chúng ta nghe thấy chuyện ở Đức. Cả các kênh của bạn, các kênh nước ngoài và các kênh của Đức đều cho thấy có bao nhiêu thứ đang ở tình trạng không thể hoạt động, cần hoàn thiện cải tiến, hiện đại hóa đến mức nào, v.v. Cứ để họ làm việc.
Như bạn đã nói đúng, có những điều họ cần phải suy nghĩ. Ai thông minh hơn, người đó sẽ nghĩ ra.
Dmitry Kiselev: Thế còn các thành viên mới của NATO như Phần Lan, Thụy Điển, họ đã đổi lấy cái gì? Ngoại trưởng Thụy Điển Tobias Billström vừa bỗng nhiên tuyên bố với người Thổ Nhĩ Kỳ rằng Thụy Điển phản đối việc bố trí các căn cứ NATO trên lãnh thổ Thụy Điển. Họ không hiểu họ đã gia nhập vào đâu hay sao? Chuyện gì xảy ra với họ vậy nhỉ?
Vladimir Putin: Chuyện này bạn phải hỏi họ, chứ tôi không biết. Chúng ta có quan hệ khá tốt, quan hệ ổn định với các nước này. Và tôi nghĩ rằng họ được hưởng lợi nhiều hơn từ việc họ giữ thế trung lập, bởi vì như vậy mang lại những điểm ưu việt nhất định: ít nhất là như một sàn đàm phán để giảm bớt căng thẳng ở châu Âu. Với Phần Lan nhìn chung chúng ta có mối quan hệ lý tưởng. Đơn giản là lý tưởng. Chúng ta không hề có tham vọng hay yêu sách nào chống nhau, hơn nữa là vấn đề lãnh thổ, chứ chưa nói tới các lĩnh vực khác.
Giữa chúng ta thậm chí không có đội quân nào; chúng ta đã rút toàn bộ binh sĩ khỏi biên giới Nga-Phần Lan. Họ gia nhập thế để làm gì? Theo ý tôi, việc gia nhập xuất phát từ những hình dung thuần túy chính trị, có lẽ do rất muốn làm thành viên của một câu lạc bộ phương Tây, muốn núp dưới chiếc ô che chở nào đó. Tại sao họ cần điều này?. Nói thật là tôi không hiểu. Đó là bước đi hoàn toàn vô nghĩa xét từ góc độ bảo đảm lợi ích quốc gia của mình. Dù sao thì tùy họ quyết định. Họ đã quyết định như vậy. Nhưng trước đây chúng ta không có quân đội ở đó, còn bây giờ sẽ có. Ở đó trước đây không có các hệ thống vũ khí sát thương huỷ diệt, nhưng bây giờ sẽ xuất hiện. Tại sao? Quan hệ kinh tế của chúng ta với họ đã từng rất ổn. Họ sử dụng thị trường của chúng ta, chúng ta đã mua nhiều hàng hoá của họ. Có chuyện gì xấu đâu? Nhưng bây giờ tình hình thay đổi. Nhiều sản phẩm mà họ làm ra sẽ không được cần đến ở những thị trường khác. Còn hàng hoá của chúng ta thì họ sẽ không nhận được. Tôi không hiểu cách hành xử của họ.
Bạn biết đấy, đây là chuyện thường ngày, nhưng dù sao chăng nữa, trong những năm gần đây, ở Helsinki, và thậm chí hơn thế nữa ở các khu vực biên giới của Phần Lan, đồng rúp của Nga đã được chấp nhận để tiêu dùng, kể cả ở Helsinki, trong các siêu thị lớn. Có thể dùng tiền rúp mua bất cứ món hàng nào bạn muốn. Ở đó khắp nơi đều có những quảng cáo bằng tiếng Nga.
Dmitry Kiselev: Trong khi đó, cuộc chạy đua bầu cử Tổng thống đang được kích hoạt ở Hoa Kỳ. Không thể thiếu ông được. Vô hình trung ông đang tham gia vào cuộc đua này, bởi mỗi ứng viên từ đảng Cộng hòa và Dân chủ đều đề cập đến ông trong các bài diễn văn và lập luận của họ. Và dường như có ấn tượng là tên ông không lúc nào rời khỏi các tít báo, trang tin truyền hình và là một đối số trong chiến dịch tranh cử của mỗi ứng viên. Và đang đổ thêm dầu vào lửa.
Vladimir Putin: Sao vậy?
Dmitry Kiselev: Thì ông từng nói rằng, ai đó là ứng viên thích hợp hơn cả cho chúng ta. Nhưng nếu nói chung, một Tổng thống nước ngoài nhận xét rằng một trong những ứng viên ở nước khác là thích hợp hơn, thì đó có lẽ là sự can thiệp kinh điển vào cuộc bầu cử. Vậy, ông đang can thiệp vào cuộc bầu cử Mỹ theo cách này ở mức độ nào, khi nói rằng ông Biden có lợi hơn cho chúng ta? Và nói chung, điều này đúng đến đâu? Đây là động tác troll hay là cái gì vậy?
Vladimir Putin: Không, bạn biết chứ, tôi sẽ nói với bạn một điều cho thấy rằng trong lựa chọn của tôi ở đây không có gì thay đổi. Đó là thứ nhất. Thứ hai, chúng tôi không can thiệp vào bất kỳ cuộc bầu cử nào dưới bất kỳ hình thức nào. Và như tôi đã nói nhiều lần, chúng tôi sẽ làm việc với bất kỳ nhà lãnh đạo nào được nhân dân Mỹ, cử tri Mỹ tin tưởng. Còn chuyện đáng tò mò là ngay cả trong năm cuối làm việc trên cương vị Tổng thống, ông Trump nay là ứng viên Tổng thống đã chê trách tôi chính vì việc tôi có thiện cảm với ông Biden. Đó là chuyện từ hơn bốn năm trước. Trong một cuộc trò chuyện Trump đã nói với tôi thế - anh muốn ông ấy thắng thì xin lỗi nhé, tôi sẽ nói giống như ông ấy đã làm, đó đơn giản là lời nói trực tiếp, để Joe ngủ gật sẽ thắng. Trump đã nói với tôi điều này khi còn là Tổng thống. Mà sau đó, tôi ngạc nhiên vì họ bắt đầu điều tra ông ấy vì dường như chúng ta đã ủng hộ ông như là ứng viên. Thật hoàn toàn nhảm nhí.
Về tình hình trước bầu cử hiện nay, thì nó ngày càng mang tính chất thiếu văn minh. Tôi không muốn đưa ra bất kỳ bình luận nào về vấn đề này. Nhưng tôi nghĩ điều rõ ràng đối với tất cả là hệ thống chính trị Mỹ không thể tự tranh lấy vai trò dân chủ theo mọi nghĩa của từ này nữa.
Dmitry Kiselev: Nói chung, xin nói thật là cá nhân tôi thấy lựa chọn của ông dành cho Biden khá kỳ quặc. Bởi vào năm 2011, Biden từng đến Matxcơva và cố gắng thuyết phục ông không ra tranh cử Tổng thống. Ông nhớ câu chuyện này chứ ạ? Khi đó, ông kể lại chuyện này trong cuộc gặp gỡ với phe đối lập Nga tại Spaso House. Cả Garry Kasparov cũng viết về điều này, rằng Biden đã kể câu chuyện đó, rằng ông ấy đã thân chinh đến Nhà Trắng của Nga để gặp Thủ tướng Putin và cố gắng bằng mọi cách có thể ngăn cản Putin tranh cử Tổng thống, nếu không ông ấy sẽ tổ chức một Mùa xuân Ả Rập ở ta. Tức là hồi đó Biden rất không thích ông. Ông đã có cuộc đấu tay đôi lịch sử với Biden. Hay là các ông đơn giản đã so găng thế nào đó…
Vladimir Putin: Thành thật mà nói, không hiểu sao tôi không để ý nhiều đến chuyện này
Dmitry Kiselev: Ông thậm chí không để ý sao?
Vladimir Putin: Chẳng có cuộc đấu tay đôi nào cả.
Dmitry Kiselev: Tức là đối với ông ấy là nghiêm trọng, còn với ông thì không?
Vladimir Putin: Thì đó vừa vặn là dấu hiệu của sự can thiệp.
Dmitry Kiselev: Phải nói đó là sự can thiệp công nhiên 100%.
Vladimir Putin: Can thiệp vào các tiến trình chính trị nội bộ của chúng ta. Chúng ta đã nói nhiều lần, tôi cũng đã nói nhiều lần, chúng tôi sẽ không cho phép bất cứ ai làm điều này.
Dmitry Kiselev:Thôi được, nếu không bàn về can thiệp trước bầu cử, thì trận chiến trên thực tế vẫn tiếp diễn leo thang. Có ấn tượng là cả hai siêu cường - Nga và Hoa Kỳ - đang chơi trò mà ở Mỹ gọi là chicken game. Đó là lúc gà nhảy bổ lên mổ nhau. Còn ở đó là trò chơi khi các chàng trai ngồi trên những cỗ máy lao thẳng vào nhau xem ai sẽ quay đầu trước. Có vẻ như không ai sửa soạn là người đầu tiên quay lui. Cứ thế, vụ va chạm là không thể tránh khỏi?
Vladimir Putin: Tại sao chứ? Ở Hoa Kỳ đã công bố rằng họ sẽ không gửi quân đến. Chúng ta biết rằng quân Mỹ trên lãnh thổ Nga sẽ là những kẻ can thiệp. Chúng ta sẽ xử sự theo cách này, ngay cả khi họ xuất hiện trên lãnh thổ Ukraina. Mà họ cũng hiểu điều đó. Tôi đã nói rằng Biden là nhân vật đại diện cho trường phái chính trị truyền thống và điều này được xác nhận. Ở đó, ngoài Biden, còn có đủ những chuyên gia khác trong lĩnh vực quan hệ Nga-Mỹ và lĩnh vực kiềm chế chiến lược. Vì vậy, tôi nghĩ rằng ở đây không phải là chuyện đập thẳng vào đầu nhau, nhưng chúng ta đã sẵn sàng đối phó với tình huống này. Tôi nhiều lần nói rằng, đối với chúng ta đó là vấn đề sinh tử, còn đối với họ đó là vấn đề nâng cao vị thế chiến thuật nói chung trên thang bậc thế giới và ở châu Âu nói riêng, là vấn đề duy trì quy chế, bảo tồn vị thế của họ trong các đồng minh của Mỹ. Điều này cũng quan trọng, nhưng không phải là sống còn như đối với chúng ta.
Dmitry Kiselev: Thật thú vị khi ông nói rằng chúng ta đã sẵn sàng đối phó với tình huống này. Còn triết gia Alexandr Dugin, một chuyên gia về địa chính trị, thì kêu gọi trực tiếp và thiết thực chuẩn bị cho cuộc chiến tranh hạt nhân. Mà chúng ta càng chuẩn bị tốt cho nó thì khả năng xảy ra cuộc chiến như vậy sẽ càng ít, như triết gia Alexandr Dugin tuyên bố. Vậy nói chung có thể sẵn sàng thế nào cho việc này? Chúng ta đã thực sự sẵn sàng cho chiến tranh hạt nhân chưa, thưa ông?
Vladimir Putin: Từ góc độ quan điểm kỹ thuật quân sự thì hiển nhiên chúng ta đã sẵn sàng. Lực lượng của chúng ta thường xuyên trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Đó là điểm thứ nhất, còn thứ hai, và đây cũng là điều được công nhận rộng rãi, bộ ba của chúng ta, bộ ba hạt nhân của Nga hiện đại hơn bất kỳ bộ ba nào khác. Mà thực ra, chỉ chúng ta và người Mỹ có những bộ ba như vậy. Và chúng ta đạt được nhiều tiến bộ hơn trong lĩnh vực này. Bộ ba của chúng ta hiện đại hơn - toàn bộ thành phần hạt nhân. Nhìn chung, về phương tiện mang và đạn dược, hai nước gần như tương đương, nhưng của chúng ta hiện đại hơn.
Mọi người đều biết vậy, tất cả các các chuyên gia đều biết. Măcj dù không có nghĩa là chúng ta cần đo lường bằng số lượng phương tiện mang và đầu đạn. Nhưng cần phải biết về điều này. Và những ai cần, tôi nhắc lại, các chuyên gia, các nhà quân sự, họ biết rõ điều này. Bây giờ họ đang đặt ra nhiệm vụ nâng cao tính hiện đại, tăng cường cái mới tiên tiến và họ có kế hoạch tương ứng. Chúng tôi cũng biết điều đó. Họ đang phát triển tất cả các thành phần. Chúng ta cũng vậy. Nhưng theo nhãn quan của tôi, như thế không có nghĩa là họ đã sẵn sàng khởi động cuộc chiến tranh hạt nhân này vào ngày mai. Thì họ muốn, nhưng làm gì được. Chúng ta đã sẵn sàng.
Dmitry Kiselev: Có lẽ, để thuyết phục hơn, nên chăng tiến hành thử hạt nhân vào một thời điểm nào đó? Rốt cuộc, chúng ta không có hạn chế quốc tế nào cho việc này.
Vladimir Putin: Có thỏa thuận về cấm những cuộc thử nghiệm kiểu đó. Nhưng đáng tiếc là Hoa Kỳ đã không phê chuẩn hiệp ước. Và do đó, để duy trì sự đồng đẳng ở đây, chúng ta cũng rút lại việc phê chuẩn. Bởi hiệp ước không được Hoa Kỳ phê chuẩn nên cuối cùng văn kiện không có hiệu lực pháp lý do không nhận được đủ số lượng phê chuẩn cần thiết. Tuy nhiên, chúng ta tuân thủ các thỏa thuận này. Nhưng chúng tôi biết rằng ở Hoa Kỳ đang xem xét việc tiến hành những thử nghiệm như vậy. Điều này gắn với cái gì?
Là bởi khi xuất hiện các loại đầu đạn mới, một số chuyên gia cho rằng chỉ thử nghiệm trên máy tính thì chưa đủ mà cần thử nghiệm ở dạng tự nhiên trong thực tế. Có ý tưởng như vậy trong một số giới nhất định ở Hoa Kỳ. Chúng tôi biết về điều này. Và chúng tôi cũng đang theo dõi. Nếu họ thực hiện những cuộc thử nghiệm như vậy, tôi không loại trừ, không nhất thiết là cần hay không cần, còn phải suy nghĩ, nhưng tôi không loại trừ rằng chúng ta cũng có thể làm như vậy .
Dmitry Kiselev: Về mặt kỹ thuật thì chúng ta đã sẵn sàng?
Vladimir Putin: Đúng, chúng ta luôn sẵn sàng. Tôi muốn điều này được hiểu rõ. Đây không phải là loại vũ khí thông thường, đây là loại vũ khí, loại binh chủng luôn trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Dmitry Kiselev: Thưa ông Vladimir Vladimirovich, dù sao chăng nữa, vào những thời điểm khó khăn năm ngoái ở mặt trận, liên quan đến Kharkov hay Kherson, trong tư duy của ông liệu có lúc nào loé lên ý nghĩ về vũ khí hạt nhân chiến thuật hay chăng?
Vladimir Putin: Để làm gì chứ? Bất kể thực tế là theo đề nghị của ban chỉ huy lúc bấy giờ, nhóm này, từ phía chúng ta đã có quyết định rút quân khỏi Kherson, nhưng như vậy hoàn toàn không có nghĩa là mặt trận của ta ở đó đã tan rã. Thậm chí không có gì tương tự như vậy. Đơn giản là làm vậy để không gây tổn thất vô ích về nhân sự. Chỉ thế thôi. Đó là động cơ chính yếu nhất, vì trong điều kiện tiến hành hoạt động chiến sự, khi không thể cung ứng đầy đủ cho nhóm quân bố trí ở hữu ngạn, chúng ta sẽ có thể phải hứng chịu tổn thất nhân sự không đáng có. Vì vậy đã quyết định chuyển sang phía tả ngạn.
Và tính đúng đắn của lựa chọn này đã được xác nhận qua những gì mà ban chỉ huy Ukraina cố thực hiện ở một số địa bàn nhất định bên tả ngạn - trong cùng khu định cư Krynki. Đơn giản là họ chỉ ném người vào cái cối xay thịt và thế là xong. Lính của họ đã tháo chạy ở đó với chân trần, theo đúng nghĩa đen của từ này. Họ cố gắng ném đạn dược đến đó bằng thuyền cao tốc và máy bay không người lái. Đó là cái gì? Đơn giản là cuộc tàn sát, lính của họ bị ném vào lò mổ.
Nhân tiện phải nói luôn, ở đó có những tù binh ra hàng quân Nga, thậm chí không biết mình rơi vào tình cảnh nào. Ví dụ, người ta ném các đơn vị mới đến đó và nói: đã có hệ thống phòng thủ vững chắc, hãy tiếp tục, hãy giúp. Lính thậm chí đã không thể đến được bờ tả ngạn.
Dmitry Kiselev: Ông đang đóng vai trò quan trọng không chỉ ở Nga mà còn trên thế giới, bởi hàng tỷ người đang gửi gắm vào ông niềm hy vọng về công lý quốc tế, về sự nghiệp bảo vệ phẩm giá con người, bảo vệ những giá trị truyền thống. Vậy xin ông cho biết, ông có cảm giác thế nào trước trách nhiệm tầm cỡ như vậy?
Vladimir Putin: Nói thật với bạn là tôi không cảm thấy điều đó chút nào. Tôi chỉ đơn giản làm việc phục vụ lợi ích của nước Nga, vì lợi ích của nhân dân chúng ta. Đúng, tôi hiểu những gì bạn nói và tôi sẵn sàng bình luận về ý này. Nhưng tôi không cách nào cảm thấy mình như là một vị quan toà tối cao đưa ra phán quyết về vận mệnh thế giới, không hề như vậy đâu. Hãy tin tôi, thậm chí gần gần như vậy cũng không. Tôi chỉ đơn giản là đang thực hiện nghĩa vụ của mình đối với nước Nga và nghĩa vụ trước những người coi nước Nga là Tổ quốc.
Còn về các nước khác trên thế giới, điều này liên quan chặt chẽ đến cách chúng ta được đối xử ra sao trên toàn thế giới. Đây là chuyện thú vị, là một hiện tượng, chính xác là vậy. Điều tôi muốn lưu ý là ở đây bạn hoàn toàn đúng – bây giờ rất nhiều người trên khắp thế giới đang nhìn vào chúng ta, vào những gì đang diễn ra trên đất nước chúng ta và nhìn vào cuộc chiến đấu vì quyền lợi của chúng ta. Theo nhãn quan của tôi, đấy mới là điều quan trọng. Còn tại sao chuyện này xảy ra? Không phải vì chúng ta là thành viên chính thức của BRICS hay chúng ta có quan hệ truyền thống nào đó với Châu Phi. Điều này cũng quan trọng. Nhưng bản chất, theo cái nhìn của tôi, lại hoàn toàn khác.
Thực tế bao hàm ở chỗ cái gọi là những nghìn tỷ vàng này trong chặng dài nhiều thế kỷ - 500 năm - gần như chỉ toàn sống ký sinh vào các dân tộc khác. Họ đã xé xác những dân tộc bất hạnh ở Châu Phi, họ bóc lột Châu Mỹ Latinh, họ bóc lột các nước Châu Á. Và tất nhiên nhân dân ở các châu lục đó không hề quên điều này. Tôi có cảm tưởng rằng vấn đề thậm chí không phải ở ban lãnh đạo của các nước đó, dù lãnh đạo cũng rất quan trọng, nhưng phải thấy rằng các công dân bình thường của những quốc gia này trong thâm tâm đều cảm nhận rõ những gì đang diễn ra. Và họ gắn kết cuộc đấu tranh giành độc lập, bảo vệ chủ quyền đích thực của chúng ta với khát vọng giành chủ quyền và phát triển độc lập của chính họ.
Nguyện vọng này càng trở nên cháy bỏng hơn bởi thực tế là giới tinh hoa phương Tây rất muốn đóng băng tình hình hiện tại, đóng băng thực trạng bất công trong các vấn đề quốc tế. Suốt nhiều thế kỷ, họ đã quen với những bữa tiệc no say thịt người và nhét tiền đầy túi tham. Nhưng đã đến lúc họ phải hiểu ra rằng vũ hội ma cà rồng hút máu đang kết thúc.
Dmitry Kiselev: Đó là ông ám chỉ đến thói quen thuộc địa của họ, như ông đã nói trong thông điệp, là điều ông đang nói đến.
Vladimir Putin: Mọi sự đang diễn ra như thế đó.
Dmitry Kiselev: Tôi không thể không hỏi, thưa ông Vladimir Vladimirovich, những cuộc tấn công vào khu vực Belgorod và Kursk của Nga đơn giản là hoạt động chiến sự diễn ra trong các khu vực của chúng ta. Phải chăng họ hành động trắng trợn hơn vì cảm thấy gì đó? Cái gì dẫn tới sự trắng trợn như vậy?
Vladimir Putin: Lý giải rất đơn giản. Tất cả những điều này xảy ra trong bối cảnh thất bại trên tuyến giáp ranh, thất bại ở mặt trận. Họ đã không đạt được bất kỳ mục tiêu nào tự đặt ra cho mình hồi năm ngoái. Hơn thế nữa, hiện nay quyền chủ động trên chiến trường đã hoàn toàn chuyển sang phía lực lượng vũ trang của chúng ta. Điều này ai cũng biết, tất cả đều thừa nhận, ở đây tôi nghĩ mình sẽ không nói gì mới mẻ. Nhưng trong bối cảnh toàn những thất bại đó, họ cần phải thể hiện gì đó và chủ yếu tập trung hướng sự chú ý vào khía cạnh thông tin của vấn đề. Tại đây, trên đường biên giới quốc gia, đối phương cố gắng tấn công, trước hết là bằng các nhóm biệt kích phá hoại - theo báo cáo mới nhất của Bộ Tổng tham mưu, có nơi lên tới 300 người, trong đó có phần tham gia của lính đánh thuê nước ngoài.
Thiệt hại của đối phương lên tới hơn 200, khoảng 230 người. Trong số 8 xe tăng đưa vào trận, đối phương đã mất 7, đưa 9 xe bọc thép – mất cả 9, trong đó 7 chiếc là «Bradley» do Mỹ sản xuất. Đối phương sử dụng cả những phương tiện bọc thép khác, nhưng chủ yếu để vận chuyển quân - chất lính lên, ném đó và rời đi ngay lập tức. Đó là ở phần Belgorod ven biên. Còn xa hơn một chút về phía nam, như tôi biết, thì với lực lượng nhỏ hơn nhiều. Tuy nhiên, tôi không nghi ngờ gì về điều này, mục tiêu chính là nếu không làm gián đoạn cuộc bầu cử Tổng thống ở Nga, thì chí ít cũng bằng cách nào đó can thiệp vào quá trình bình thường khi các công dân Nga thể hiện ý chí và nguyện vọng.
Đó là ý thứ nhất. Thứ hai, là nhắm tới hiệu ứng thông tin như tôi đã nói. Nhưng thứ ba, hòng đạt được chút gì đó, nắm được cơ hội nào đó, luận cứ nào đó, con át chủ bài nào đó cho tiến trình đàm phán có thể trong tương lai: sẽ mặc cả rằng chúng tôi trả lại cái này cho các vị còn các vị phải trả cái kia cho chúng tôi… Tôi đã nói rằng sẽ dễ dàng hơn khi nói chuyện với những người tuân thủ nguyên tắc «no, say và chúi mũi vào những tài liệu đã rõ», bởi có thể tính đến những gì họ sẽ làm. Họ cũng sẽ thử cố sức ở vài địa bàn khác. Nhưng chúng ta đang thấy rõ.
Dmitry Kiselev: Thưa ông Vladimir Vladimirovich, ông muốn trao lại đất nước như thế nào cho con cháu mình?
Vladimir Putin: Bạn biết đấy, ở giai đoạn đầu tiên, chúng ta cần phải hoàn thành tất cả những hạng mục đã nêu trong thông điệp gửi Quốc hội Liên bang mấy ngày trước. Chúng ta có những kế hoạch lớn, mang tính chất hoàn toàn cụ thể - trong lĩnh vực phát triển kinh tế, lĩnh vực xã hội, hỗ trợ những người làm mẹ, tuổi thơ, gia đình đông con, hỗ trợ người về hưu. Đây là những việc mà thời gian gần đây chúng ta rất ít nói đến hoặc không nói đến, nhưng chúng tôi cũng nhất thiết đảm bảo phân bổ nguồn lực phù hợp, điều này liên quan đến lập chỉ mục lương hưu, những phúc lợi khác nhau, liên quan đến chế độ chăm sóc dài hạn dành cho những đối tượng cần thiết.
Nói chung, tôi muốn nói tới những người thuộc thế hệ đi trước, là những người mà nhờ họ ngày nay chúng ta có được một Nhà nước và nền kinh tế khá vững mạnh, ổn định. Bởi vì, bất chấp mọi thăng trầm, thử thách nặng nề khó khăn nhất đối với nền kinh tế trong những năm 90, đất nước vẫn trụ vững nhờ lao động anh hùng của họ sau Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại và trong quá trình phục hồi kinh tế. Vì vậy, chúng ta đừng bao giờ quên công lao to lớn của thế hệ đi trước. Chúng ta phải luôn ghi nhớ tri ân và đền đáp xứng đáng cho họ, đảm bảo phúc lợi cho họ ngày nay.
Nhưng tương lai thuộc về các trẻ em, vì thế tôi đã nói về những chương trình trong lĩnh vực hỗ trợ các bà mẹ và tuổi thơ. Nhưng tất cả những điều đó chỉ thực hiện được trên cơ sở kinh tế. Tôi kỳ vọng rằng nền kinh tế của chúng ta sẽ tiên tiến hơn, hiện đại hơn và dựa trên những thành tựu mới về khoa học, công nghệ, công nghệ thông tin, trí tuệ nhân tạo, robot, di truyền học và v.v…Nền nông nghiệp của nước ta đang phát triển tốt và ở đó cũng cần có những công nghệ hiện đại, đang được sử dụng tích cực và sẽ tiếp tục được sử dụng. Và hiển nhiên, đất nước ta sẽ tự chủ trong sự nghiệp đảm bảo an ninh, quốc phòng. Cùng nhau, sát cánh đoàn kết với nhau, chúng ta cần nhân tất cả những kết quả này lên gấp nhiều lần và tương lai sáng tươi sẽ được đảm bảo.
Dmitry Kiselev: Xin cảm ơn ông Vladimir Vladimirovich, niềm tin của ông thực sự có sức lan tỏa rộng rãi. Xin chúc thành công trong mọi sự nghiệp cao cả của ông.
Vladimir Putin: Cảm ơn bạn.
Dmitry Kiselev: Xin cảm ơn ông đã vui lòng trả lời phỏng vấn hôm nay.
Tin thời sự
0
Để tham gia thảo luận
hãy kích hoạt hoặc đăng ký
loader
Phòng chat
Заголовок открываемого материала